Anh bảo tháng qua trời mưa mau,
Nẻo đường trơn trợt chẳng thăm nhau,
Mắt thu giọt lệ rưng rưng đọng,
Tình anh nông cạn thế thôi sao?
Hôm nào anh nói nắng hay mưa,
Gặp nhau từng bữa vẫn chưa vừa,
Hôm nay mưa gió nhiều ngăn trở,
Hay bởi tình em bỗng dư thừa?
Hôm xưa anh bảo mắt em xinh,
Đẹp tựa hồ gương nắng lung linh,
Dặn em đừng khóc khi xa vắng,
Vì lệ xóa màu nắng thủy tinh.
Anh bảo chẳng bao giờ cách ngăn,
Em chớ u hoài ngại mây giăng,
Vì bởi tình ta là chung thủy,
Dòng đời thanh thản đẹp sao trăng,
Tình ta như đêm trời sáng sao,
Còn dải Ngân Hà còn nguồn sao,
Đừng buồn lúc vầng dương thấp thoáng,
Đêm về trời lại sáng trăng sao,
Như tình tri kỷ không đổi dời,
Tâm tình như một dẫu hai người,
Yêu em anh giữ lòng chung thủy,
Mưa nắng giao hòa, tình chơi vơi.
Bây giờ văng vẳng lời mênh mang,
Sao bỗng nghẹn ngào chuyện đá vàng,
Tháng qua trời mưa anh không đến,
Hôm nay nắng vàng anh chẳng sang.
Trách trời mưa gió đường khó khăn,
Hay bởi dòng đời tạo cách ngăn,
Hay vì lòng người nhiều thay đổi,
Nên mắt hồ thu ngập mây giăng.
Huỳnh Anh Trần-Schroeder
No comments:
Post a Comment