TIỄN BIỆT THẦY QUANG TUẤN Nhà thơ Quang Tuấn đã đi rồi ! Bỏ đời Thơ Thẩn bỏ cuộc chơi Bỏ vần thơ xướng ai người họa Bỏ bạn tri âm vắng tiếng cười... Thầy ơi, sao lại vội xa đời ! Bỏ lại người xưa bước chơi vơi Bỏ dòng sông vắng con đò nhỏ Bỏ ánh trăng sầu bóng lẻ loi... Mong Thầy ở cuối nẻo trời xa Vẫn mãi hồn thơ thắm mượt mà Chu du cõi mộng miền tiên cảnh Bên tiếng kinh cầu thật thiết tha... Hoàng Kim Mimosa |
TIỄN BIỆT
Thế là anh đã
bỏ cuộc chơi
Vần thơ khép
lại giữa lưng trời
Thôi rồi chấm
dứt câu xướng hoạ
Không còn góp
mặt tiếng khóc cười.
Tử sinh vốn dĩ: luật của đời
Vẫn nghe thảng
thốt đến chơi vơi
Tài hoa để lại bao thương mến
Một đời phiêu bạt sống lẻ loi.
Cầu mong anh cưỡi hạc ngàn xa
Cực lạc non bồng sẽ ghé qua
Câu thơ vẫn dệt nơi tiên cảnh
Thân tâm an lạc chốn ta bà.
Hóc Môn 16/03/2016
THÂN THỊ VÂN HÀ
|
Ngocdung
No comments:
Post a Comment