Khung trời hoa nắng phượng hồng,
Giõ hoa em chở, hương nồng tình tôi.
Lối về dĩ vãng bồi hồi
Đường xưa hoa mộng, chưa thôi bùi ngùi.
Nẻo trần nắng gió ngược xuôi,
Như dường văng vẳng ngọt bùi tiếng xưa.
Sân trường phượng đỏ đong đưa,
Màu hoa nhòa nhạt lửa trưa hạ nồng,
Mắt em xanh thẳm mùa trong,
Tóc dòng suối mát thắm lòng chinh nhân.
Ngược xuôi binh lửa bao lần,
Hoa lòng vẫn nở, bâng khuâng tình đầu,
Trên bao sóng gió cơ cầu,
Vẫn mơ hoa nắng lồng màu phượng xinh,
Nhiệm mầu trong lửa khói binh,
Dáng em thanh thoát như hình phượng hoa,
Lời em êm dịu thiết tha,
Rót lời an ủi chan hòa tịnh thanh.
Tuyến đầu khói lửa phân tranh,
Nóng giòng lửa khói tưởng tranh hạ nồng,
Tóc em cài đỏ phương hồng,
Bàn tay dâng cánh hoa nồng tình thương.
Giờ đây sương gió muôn phương,
Tóc pha nửa mái hương sương mịt mờ,
Mơ về một thuở trời thơ,
Dù mùa lửa đạn người mơ đợi chờ.
Bây gìờ dứt đọan lời thơ,
Trong hè tàn tạ, mùa thơ ngỡ ngàng,
Tìm em khắp nẻo hà quan,
Biển Nam, biển Bắc, chim ngàn biệt tăm.
Tiếng xưa văng vẳng thâm trầm,
Rưng rưng màu phượng gọi thầm nhớ nhung.
Đông Tây trời đất mông lung,
Tìm đâu thi nhạc của vùng yêu thương.
Huỳnh Anh Trần-Schroeder
suu tam
VPLan
Canada
No comments:
Post a Comment