Cái thủa ban đầu lưu luyến ấy
Nghìn năm ai dễ đã quên nhau
Hết lời không lẽ chối lời
Cúi đầu nàng những ngắn dài thở than
Trời cho còn có hôm nay
Tan sương ngòai ngõ vén mây giữa trời
(Kiều)
Già
Cái thủa còn xuân xa quá rồi
Bây giờ thêm gậy cũng là thôi
Gậy này thứ thiệt không phải dỡn
Chẳng của nợ đâu chẳng phải dồi
Trai khôn lắm nước cụ bảo thôi
Cái thủa sinh ra đái vọt đầu
Đâu thấp lè tè ngang ngọn cỏ
Vung văng ti tóe đứa eo ôi
Tới lúc nào cầm không được rồi
Thẹn chưa đeo tã bực lắm thôi
Lên cơn chạy vén mây tường đó
Phú lít sờ vai quả tang dzồi.
Cúi đầu đành chịu đâu ỉ ôi
Dài ngắn thở than sự đã rồi
Nghìn năm ai dễ ngăn cơn đó
Về nhà vợ hỏi chi hết lời
LM
No comments:
Post a Comment