Giòng thời gian trôi và trôi mãi,
Khoảng êm đềm cuộc sống khoan thai,
Ngày đêm qua, làm sao giữ lại,
Những ảnh hình, chìm nẻo mưa bay?
Ký ức ta như giòng lăng kính,
Giữ ảnh hình thiên nhiên tuyệt xinh
Mặn mà những thời hương huyền ảo,
Ước làm sao sống mãi ân tình!
Đời thế nhân, rảo bước thời gian,
Nước cuốn, mây bay, trong ngỡ ngàng,
Ký ức hỡi, hồng ân thiên tạo,
Xin giữ ân tình thuở huy hoàng.
Nếu nhãn quang không còn sung mãn,
Xin giữ hình lộng ánh hào quang,
Của gia đình, người thân, bè bạn,
Người tôi yêu, tình nghĩa thênh thang.
Nếu ngũ quan chìm giòng thời gian,
Tâm ta mong giữ nụ nồng nàn,
Tình ta thắm như ngày hôn lễ,
Hạnh phúc đầy và mãi mênh mang.
Chẳng gì quý hơn ngày hoan hỉ,
Những tình thương trên sóng sân si,
Ánh vầng dương, hương nồng thiên nhiên,
Phút ân cần tâm tưởng khắc ghi.
Nào ai quãng thời gian vô định,
Xóa sang giàu duy vật hiện sinh,
Cầu thiên ân duy trì ký ức,
Khi ra đi mang theo cả ân tình.
Vùng trời mới, tâm tình sống lại,
Nẻo nhân gian, những nỗi u hoài,
Sóng phù du trôi thời dĩ vãng,
Những ân tình sống mãi không phai.
Huỳnh Anh Trần-Schroeder
No comments:
Post a Comment