Đôi mươi, tay bế, tay bồng,
Thuyền nan lèo lái trên giòng cạn sâu,
Cái cò lặn lội bùn nâu,
Tay dắt mẹ chồng, ai thấu tâm cang.
Quê hương chinh chiến lầm than,
Người đi chiến trận miên man đêm ngày,
Truông cao, rạch cạn, sông dài,
Tìm chồng cho trọn ân dài nghĩa sâu.
Anh đi sương gió dãi dầu,
Nhà đơn, mái chiếc, âu sầu người đi.
Thương anh mưa gió trường kỳ,
Bao mùa chinh chiến chia ly mỏi mòn.
Tìm anh cuối bãi đầu non,
Xót xa ngày gặp chẳng tròn ba sinh.
Não nề ôm áo chiến binh,
Mẹ ơi, con hỡi, đâu hình người đi,
Ra đi chẳng tiếng phân ly,
Nghẹn lời em vuốt mắt mi người tình.
Đêm trường sương gió ảo hình,
Tưởng người trở bước, trọn tình nước non,
Ngở trăng thề sáng đầu non,
Em mơ lên núi ôm con trông chồng.
Ngày xưa tượng đá chờ trông,
Chinh phu vó ngựa ruỗi dong đường về,
Như người xưa trọng câu thề,
Ảo huyền em mộng trong mê anh về.
Sương mai nhỏ giọt ủ ê,
Giấc nồng chơt tỉnh, não nề thương tang,
Vành sô khăn trắng áo tang,
Bến bờ dương thế miên man nỗi buồn.
Huỳnh Anh Trần-Schroeder
No comments:
Post a Comment