Chầm chậm chiều đi, hoàng hôn xuống,
Văng vẳng thiền môn ngân hồi chuông,
Hiu hiu gió thổi mây chiều hoang,
Tim tím khung trời, đêm dần buông.
Ngày huyên náo đi vào quên lãng,
Đời bon chen chìm sóng bằng an,
Theo tia cuối vầng dương vừa tắt,
Trả lại người tĩnh lặng đêm vàng.
Màn đêm tĩnh mịch về mọi ngả,
Trời cao sao cẩn muôn rừng hoa,
Ngân Hà trải lụa giăng sao ngọc,
Bàng bạc khuôn trăng phủ lụa ngà.
Hương anh thảo len vào giấc mộng,
Đưa hồn người về cõi mênh mông,
Có hương hoa, suối ngàn róc rách,
Nhạc thiên nhiên ru khẻ nước dòng.
Dòng nhật nguyệt hài hòa trầm thăng,
Tặng trần gian thời điểm an bằng,
Như đất trời tạo thiên huyền diệu,
Mang giải khuây hòa dịu nhọc nhằn.
Đêm an nghỉ sau ngày huyên náo,
Đời an vui sau chuyến ao dào,
Sông nước chảy, bên bồi bên lở,
Người đắp xây, cạnh kẻ tiêu hao.
Đường thế gian muôn nẻo gieo neo,
Xin bình tâm trên chốn ngặt nghèo,
Sẽ phôi pha tháng ngày điên đảo,
Bến an bình thuyền sẽ buông neo.
Chẳng buồn nản tháng ngày dần trôi,
Trên đời sống của thời nổi trôi,
Dứt mưa, cầu vòng lung linh sáng,
Nắng lưu ly hy vọng đắp bồi.
Đêm ngơi nghỉ phục hồi phấn chấn,
Sáng bình minh sương nắng trong ngần,
Về mọi lối nẻo trần rực rỡ,
Rạng niềm vui trên bến tâm thần.
Huyền diệu thay vũ trụ tinh hoa,
Vòng nhật nguyệt cân xứng hài hòa,
Người thế trần ngắm nhìn thiên nhiên,
Dài suy ngẫm, xả giấc phù hoa.
Sóng thời gian âm thầm đổi thay,
Vũ trụ, không gian, đời nay mai,
Vòng nhật nguyệt chu kỳ miên man,
Thương thế nhân chia sẻ đêm ngày,
Mang ánh sáng tạo ngày phấn khởi,
Dịu dàng đêm, trăng rải lụa trời,
Ngày rực rỡ hay đêm lung linh,
Tình nhật nguyệt tinh tế thương người.
Chốn địa cầu nhật nguyệt tiếp nối,
Người thế trần xin chớ bồi hồi,
Vịnh dịu dàng màn đêm buông xuống,
Vịnh huy hoàng giòng nắng lên ngôi.
Huỳnh Anh Trần-Schroeder
No comments:
Post a Comment