ĐÓN XUÂN Đón xuân mùa thắm thanh tao, Nắng xuân nồng ấm đẹp màu ngọc trai, Đào mai thanh dáng mảnh mai, Điểm tô rực rỡ nét ngày thế gian, Thủy tiên, lê, cúc, huệ, lan, Muôn hoa đua nở trong vàng nắng lên, Trời cao mây trắng bềnh bồng, Lang thang lả lướt mênh mông biển trời, Một đôi cánh hạc thảnh thơi, Lượn vùng xanh thẳm tuyệt vời sóng mây, Gió xuân rẻ sóng rừng mây, Lả lơi ve vuốt hây hây hoa rừng, Triền cao thác đổ rưng rưng, Cá bay trên nước lưng chừng sóng say, Tàng cao rực nắng đầu ngày, Từng bầy chim én hót bài xuân ca, Suối ngàn reo tiếng ngân nga, Bè hoa xuôi sóng, sương pha giọt hồng, Thiên nhiên thương tặng tình nồng, Về miền nhân thế, thương lòng chúng sinh, Tiết xuân thanh thản an bình, Tuyệt vời hương sắc họa hình đào nguyên, Nhắn lời sâu đậm phước duyên, Cõi trần còn lắm uyên thuyên nghĩa tình, Nhắc người mọi nẻo nhân sinh, Còn xuân tha thiết còn tình thiên ân, Cho ta đi trọn đường trần, Thương vùng thiên địa, ân cần đổi trao, Những gì trong sáng thanh tao, Nhân từ tâm tưởng, mạnh giàu tình chân, Như xuân mùa thắm lâng lâng, Xua màu ảm đạm, mang tầng an vui, Đường trần chia xẻ ngọt bùi, Cõi nầy an tịnh, dưỡng nuôi tình người. |
HOA THẠCH THẢO Dài năm chinh chiến không ngừng, Gót giày xuôi ngược núi rừng quê hương, Tìm đâu hoa thuở học đường, Đất khô, lửa loạn bốn phương quê nhà. Chiều nay trong ánh dương tà, Trên vùng sỏi đá cành hoa vươn mình, Từ lòng đá sỏi ân tình, Nhánh gầy, cánh mỏng, lung linh ánh hồng, Một loài hoa mảnh hương nồng, Dịu dàng thoang thoảng hương trong ngọt ngào, Luyến lưu giày trận bạc màu, Hương hoa đằm thắm nao nao tình người Về người chiến sĩ muôn nơi, Loài hoa thạch thảo dịu lời thương anh, Gợi bao kỷ niệm trong lành, Lời người yêu nhỏ dỗ dành người đi, Khuyên nhau dẹp nỗi sầu bi, Quê hương khói lửa sá gì tình riêng, Anh đi chinh chiến triền miên, Nguyện cầu một sớm gió hiền nắng trong, Thanh bình về khắp non sông, Người người sum họp trên dòng an vui. Đợi ngày dừng bước ngược xuôi, Trên vùng đất nẻ hay xuôi suối dòng, Hay vùng chiến địa mênh mông, Khi dừng tiếng đạn từ nòng súng bay, Chiều lên khói lặng, đêm dài, Thiên nhiên trầm lắng, u hoài xin qua, Tìm thanh thoảng hương mùi hoa, Hoa đồng, thạch thảo, hay hoa núi rừng, Bên dòng thác đổ lưng chừng, Bóng em ẩn hiện sau từng gió mây, Dịu dàng khoác áo rừng mây, Nhiệm mầu dâng chén ngất ngây tình mình. Hương hoa thạch thảo an bình, Xinh xinh như dáng lung linh người tình, Cho anh đẹp giấc mộng tình Một đêm an giấc trong tình thiên ân, Mộng đời là giấc ân cần, Mang theo qua những gian truân cuộc đời. Thăng trầm sóng gió tình người, Tình em chung thủy thương đời chinh nhân. Huỳnh Anh Trần-Schroeder |
No comments:
Post a Comment