HAPPY INDEPENCE DAY



Happy INDEPENDENCE DAY - JULY 4TH *** HAPPY BIRTHDAY

Le thi Khanh July 01 Huynh t Bich Lien july 23 ******* Mến chúc Các Bạn vui ngày sinh nhật cùng gia đình ,nhiều sức khoẻ và luôn may mắn NgocDung và nhom peda 67

Tuesday, March 30, 2021

TRUYỆN THẬT NGẮN (tiep theo va het)

 


Quà Tết
 
Một bà già vào shop, hỏi cô nhân viên bán hàng:
- Tôi muốn có một món quà tặng cho con trai tôi nhân ngày Tết!
- Thưa, anh ấy như thế nào ạ để cháu tư vấn cho bà?
- Con trai tôi cao 1,8m, đẹp trai, khỏe mạnh, độc thân .Hơn nữa là thứ gì nó cũng có rồi, nên tôi chẳng biết mua tặng nó thứ gì nữa!.
- Vậy bác có thể tặng anh ấy.... số điện thoại của cháu được không ạ!.
 
Ba ơi!
 
Ba tôi gốc nông dân, nhưng không làm ruộng mà làm thợ, thợ hớt tóc.. Lúc đầu còn là dượng giáo, ba tôi ăn mặc rất đẹp. Dần về sau, dượng giáo phải nuôi 9 đứa con nên ốm o, nhưng vẫn chỉnh tề.
Sau tiếp quản, gia đình tôi về quê. Ba tôi xuống thấy rõ.. Ông trở lại gốc nông dân làm ruộng, chài cá, rập cua, hớt tóc dạo.. Tôi quen nhìn ba tôi ướt dầm trở về sau một ngày làm việc cực nhọc, thèm một ly cà phê nóng bóc hơi. Nhiều người nhạo báng ba tôi nghèo mà chảnh, dám nuôi con ăn học. Ba tôi chỉ cười buồn.
Bây giờ lớn lên làm cha mẹ, tôi càng thắm thía nụ cười đó biết bao.
Ôi !Ba ơi!....
 
Con đánh vỡ đời mình
 
Con đánh vỡ chén cơm, mẹ nhẹ nhàng :" Lần sau cẩn thận nghe con! ".
Con đánh vỡ chiếc đĩa kỷ niệm đại học của mẹ, mẹ ôn tồn :" Khéo đứt tay đó con, tránh mẹ dọn cho! ".
Con đánh vỡ chiếc bình pha lê ba tặng mẹ ngày cưới, mẹ buồn buồn :" Con cẩn thận chứ con! ".
Cô giáo gọi điện về nhà, báo với mẹ, con bị phát hiện nhiều lần ăn cắp tiền của bạn. Đánh con mẹ khóc :"Con đánh vỡ đời mình mất, con ơi!..... "
 
Đọc báo
 
Nhớ ngày xưa, cứ mỗi sáng sớm cả phòng lại hùn tiền nhau mua một tờ báo. Sinh viên năm cuối, mua báo không phải để đọc tin tức như người ta, cả bọn chỉ giành giật nhau ngồi chăm chú nghiên cứu từng thông báo tuyển dụng trên trang quảng cáo. Mấy trang quảng cáo, anh em nâng niu như chính sinh mạng của mình.
Bây giờ công việc ổn định, mua một tờ báo như thói quen để đọc tin tức mỗi ngày, mấy trang quảng cáo vội vàng vứt đi. Chợt cô bé giúp việc ở quán cơm chay lại xin mấy tờ quảng cáo " Dạ, cháu đang tìm việc... "Chợt nhớ quây quất những ngày xưa....
 
Quan tâm!
 
Cuộc sống hằng ngày quá đổi xô bồ. Công việc quá bề bộn, chị không đủ thời gian quan tâm đến anh. Hôm nay, chị kết thúc bận rộn sớm. Định la cà bạn bè một chút. Chợt hình ảnh anh đọng lại. Chị nhớ hôm chị ốm, anh tẩm bổ chị bằng nồi cháo tán thật nhuyễn.. Không ngủ cả trưa, anh dỗ dành, chị mệt không ăn, phí cả nồi cháo. Nghĩ thật thương anh, chị phóng nhanh về nhà. Bữa cơm chiều đã dọn. Anh ngồi chờ chị, hai người ngồi bên nhau quay quần ấm áp.
 
Cảm Xúc
 
Đêm nghe bạn đặt hoa tặng vợ, anh nghĩ đến em trằn trọc ngủ không được. Biết tính em tần tiện, anh ngại mua hoa làm quà. Bạn nói:" Quà tặng mang ý nghĩa tình thần hơn thực dụng. Càng đặc biệt hơn khi món quà tạo được sự bất ngờ, thoả mãn ước mơ thầm kín của người nhận ".
Sáng dậy, anh vẫn còn nhớ nụ cười của em khi nhận hoa anh tặng trong mơ.... Và.... thật kỳ lạ!. Nụ cười của em trong mơ lại cho anh cảm xúc sung sướng rất thật.
 
Một trái tim.!
 
Vẻ mặt nó buồn khi kể tôi nghe :
- Hồi mình còn đủ bố mẹ, nhà nghèo nhưng vui và hạnh phúc lắm. Bố mình dành dụm mua được giàn karaoke, tối nào hai người cũng hát và thích nhất là bài gì có câu một túp lều tranh và hai trái tim vàng ?...Một thời gian sau mẹ mình bỏ đi theo người khác mình bố cô đơn cảnh gà trống nuôi con. Giờ mình mới được bố quá câu hỏi ngu ngơ của mình ngày ấy..
- Một túp lều tranh làm sao có khóa chắc chắn để giữ được hai trái tim làm bằng vàng mà không bị mất trộm hở bố?
Bố mình tránh né trong câu trả lời chưa chát:
- Ừ, trái tim bằng vàng, nhưng chỉ là tim giả, còn khi sống người ta chỉ cần một trái tim thật là đủ rồi con ạ....!
 
Trả Hiếu
 
Nó thì đậu vào học một trường đại học ở thành phố. Hằng tháng, mẹ nó góp những đồng tiền lẻ từ việc bán rau, bán bí, đổi thành tiền chẵn gửi cho nó ăn học. Tốt nghiệp loại giỏi, nó được làm việc cho công ty liên doanh ở thành phố, lương tính bằng đô la. Hằng ngày, thấy nó bỏ những đồng tiền lẻ vào trong cái hộp để trong phòng trọ, tôi hỏi :"Để làm gì vậy? ".Nó trả lời :" Gửi về quê cho mẹ ăn trầu ". Nó đâu có biết, để góp đủ tiền cho nó ăn học, mẹ nó đã bỏ trầu lâu lắm rồi.


suu tam

MNLam/ Cali 

No comments: